Thơ Văn

Thơ Văn

Một Kiếp Người

Trời đất mênh mông mặt trời soi sáng

Trên hành trình năm tháng cứ trôi qua

Dù thời gian dài ngắn hay gần xa

Ta cứ sống hết đoạn đường còn lại

 

Giữa phong ba hay gian nan khốn khó

Ngước mặt nhìn trời đội nắng đầm mưa

Phú quý giàu sang đâu để hưởng nhờ

Chỉ còn lại phai mờ cùng năm tháng

 

Đêm thao thức tìm về vùng dĩ vãng

Hỏi cuộc đời bao năm tháng trôi qua

Đã nở hoa kết trái được mấy mùa

Hay cuộc sống chỉ thêu thùa nhân sắc

 

Hạt giống gieo để mong chờ mùa gặt

"Hạt ba mươi, hạt sáu chục một trăm"

Có những hạt mộc lên cây củ lùng

Giữa thửa ruộng với nỗi lòng gian dối

 

Đêm qua rồi mà trời sao còn tối

Giấc mơ màng biết thức dậy cùng

Hỡi ngày mai còn đến với cuộc đời

Để tìm kiếm đồng tiền lời cuộc sống

 

Bao nhiêu năm đi tìm đường danh vọng

Những lỗ lời mang nặng nỗi suy tư

Con chim khôn kêu tiếng hót thật thà

Những cục đá có linh hồn nức nở

 

Lá cây xanh cũng đến ngày vàng úa

Rụng xuống đời không máu thịt tanh hôi

Chỉ con người hồn tù ngục trộn đời

Đến khi chết chôn vùi vùng đất lạnh.

 

                      Nguyễn Trọng Tuấn.K4

© 2001 by Tổng Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt Nam. All Rights Reserved.Chính Việt xin đón nhận mọi ý kiến xây dựng và bài vở, xin email về baochinhviet@gmail.com

Search